Người cảnh
giới thấp thì hùng hổ, người cảnh giới cao lại nhu hòa
Làm một người đơn giản, có cách sống
đạm bạc, tư tưởng thanh tĩnh, không bị cuốn vào trong sự xa hoa của chốn hồng
trần, ấy mới là cảnh giới của bậc trí huệ vậy.
Lão Tử, họ Lý, tên Nhĩ, tự là Đam, người thời Xuân Thu,
viết cuốn “Đạo Đức Kinh” 5000 chữ, chính là tinh hoa đạo học của mình lưu lại
hậu thế. Đây cũng là một trong những cuốn sách được xuất bản nhiều nhất trên
thế giới với nội dung bác đại tinh thâm. Lão Tử khuyên người ta phải biết tu
thân dưỡng tính, sống thuận theo tự nhiên, chất phác, không tranh giành, vạn sự
tùy kỳ tự nhiên.
Đạo xử thế: Người cảnh
giới càng thấp càng phức tạp, người cảnh giới càng cao càng giản dị, đơn thuần
Trong “Đạo Đức Kinh” nói:
“Ngũ sắc làm người ta mờ mắt, ngũ âm làm người ta ù tai, ngũ vị làm người ta tê
lưỡi, ruổi ngựa săn bắn làm lòng người mê loạn, vàng bạc châu báu làm cho hành
vi người ta đồi bại. Cho nên thánh nhân cầu no bụng mà không cầu vui mắt, bỏ
cái này mà lựa cái kia”. Bỏ cái cần phải bỏ, tức là những thứ khởi lên lòng
dục: đồ ăn ngon, quần áo đẹp, mĩ nữ, thanh sắc… Còn cầu là cầu sự chất phác, vô
dục vậy.
Người có tấm lòng đơn giản thì nghĩ ít, tấm lòng không phức
tạp, vì thản đãng mà đối với từng việc, từng người lại tập trung hơn, chu đáo
hơn. Họ cũng không để ý nhiều đến những lời đánh giá, soi xét của người khác.
Họ hành động theo những gì trái tim mình mách bảo, chỉ cần không phải chuyện
thương luân bại lý là được rồi.