Làm người cần phải thành thực.
Thành thực ấy cũng là đại biểu cho nhân cách và chữ tín của một người. Có câu:
“Người không giữ chữ tín thì rất khó đứng vững ở đời”. Người không thành thực
cũng thường rất khó thành công.
Hẳn
mỗi người chúng ta đều biết câu chuyện “Chú bé nói dối”. Cậu bé chăn cừu bịa ra
câu chuyện “sói đến rồi!” để chọc ghẹo người dân trong làng. Tuy cậu chỉ lấy
đây làm trò tiêu khiển, nhưng bởi năm lần bảy lượt nói dối đùa cợt mọi người,
kết quả mọi người không còn tin cậu nữa. Một hôm, sói đến thật, cậu la lên
nhưng không một ai đến cứu. Ngoài ra, còn có câu chuyện lịch sử về Chu U Vương
vì để thấy được nụ cười của nàng Bao Tự mà đã không tiếc đốt lửa ở phong hỏa
đài để bỡn cợt chư hầu, bởi vậy thất tín với chư hầu, cuối cùng dẫn đến thảm kịch
nước mất nhà tan.
Thành
thực là gốc rễ trong đối nhân xử thế. George Washington, vị Tổng thống đầu tiên
của Hoa Kỳ, khi còn nhỏ cha ông cho ông một cây rìu. Cây rìu sáng lấp lánh
khiến cậu bé George rất thích thú. Cậu thường mang nó đi chơi và dùng để chặt
cây cối. Một hôm, cậu lỡ tay chặt mất cây anh đào quý của cha mình. Khi cha
giận dữ chất vấn mọi người, dù trong tâm rất sợ hãi nhưng cậu đã không nói dối,
mà thẳng thắn thừa nhận lỗi lầm. Những tưởng thể nào cũng sẽ bị cha trách phạt,
nhưng ngược lại cha lại rất vui. Ông nói thà chịu mất cây anh đào đó chứ không
muốn George thành kẻ nói dối, dù chỉ một lần! Câu chuyện “Washington và cây
rìu” đến nay vẫn là câu chuyện được mọi người truyền tụng về lòng thành thực.