Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

Cách viết đúng một số lỗi chính tả thường gặp trong tiếng Việt

Cách viết đúng một số lỗi chính tả thường gặp trong tiếng Việt 


Đúng như câu nói vui truyền miệng “phong ba bão táp, không bằng ngữ pháp Việt Nam.” Có những lỗi chính tả trong tiếng Việt mà không ít chính người Việt chúng ta vẫn hay mắc phải và hoàn toàn không biết.
Bây giờ chúng ta hãy cùng thử kiểm tra xem mình có mắc lỗi nào trong những lỗi được liệt kê ra ở dưới đây không nhé!
Phần 1: Các lỗi về dấu câu và cách trình bày
Các dấu dùng để kết thúc câu (dấu chấm, dấu chấm hỏi, dấu chấm than, dấu ba chấm) phải viết DÍNH LIỀN với chữ cuối cùng của câu.
Ví dụ cách viết đúng:
Hôm nay là thứ mấy? (dấu chấm hỏi viết sát chữ y)
Ví dụ cách viết sai:
Hôm nay là thứ mấy ? (dấu chấm hỏi viết cách chữ y một khoảng trắng)
Các dấu dùng để ngăn cách giữa câu như dấu phẩy, dấu chấm phẩy và dấu hai chấm phải DÍNH LIỀN với vế trước của câu và CÁCH vế sau của câu một khoảng trắng.
Ví dụ cách viết đúng:
Đây là vế trước, còn đây là vế sau.
Ví dụ cách viết sai:
Đây là vế trước , còn đây là vế sau.
Dấu ngoặc đơn và dấu ngoặc kép phải DÍNH LIỀN với phần văn bản mà nó bao bọc.
Ví dụ cách viết đúng:
Anh ấy nhìn tôi và nói “Bạn có cần tôi giúp gì không?”
Ví dụ cách viết sai:
Anh ấy nhìn tôi và nói “ Bạn có cần tôi giúp gì không? ”

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

Bảy sắc Cầu Vồng – Thư gửi mẹ mùa Vu Lan

Bảy sắc Cầu Vồng – Thư gửi mẹ mùa Vu Lan
Mùa thu lại đến rồi mẹ ạ, những đọt nắng nhẹ vàng đã thay cho cái nắng gay gắt của mùa hè hôm nào. Buổi cuối chiều đến thật dễ chịu và con lại nhớ mẹ, nhớ cánh đồng lúa rì rào và uốn lượn theo từng đợt gió ở quê mình ! Mùa Vu Lan đang đến nhắc cho con nhớ mùa giỗ của mẹ. Thực ra con nhận ra thời kỳ chuyển mùa bởi mấy ngày nay mỗi khi gội đầu tóc con thường hay rụng nhiều hơn, và ngày xưa, mỗi lần con hỏi mẹ, mẹ đều nói rằng do giao thời giữa các mùa đã đến !
Hôm trước, trời Ba Lê có mưa mẹ ạ, và cuối góc trời xa kia bỗng nổi lên một chiếc cầu vồng. Chiếc cầu vồng ấy khiến con nhớ năm nào, buổi chiều trên cánh đồng vừa gặt, cũng có một cơn mưa to, rồi cả một chiếc cầu vồng hiện ra. Cầu vồng to lạ thường và con nhìn thấy hai chân nó trùm lên cả một góc trời, chiếc cầu vồng hình bán nguyệt, màu sắc rõ ràng. Con ngây ngất ngắm nhìn, chân trần bước trên những gốc rạ vẫn còn nhoen nhoét nước mưa, bốc mùi thơm ngái của rạ còn tươi. Những gốc rạ đâm vào bàn chân còn non nớt của con, tạo cảm giác nhồn nhột ! Sao con vẫn nhớ như in đến tận bây giờ nhỉ, và hôm nay con có cảm giác như còn cảm nhận được nó. Con chạy đuổi bắt những con châu chấu cào cào đậu trên những mô rạ mà mẹ con mình vừa dựng lên trên nền ruộng vừa gặt xong…

14 câu nói truyền cảm hứng đáng suy ngẫm nhất mọi thời đại của những người nổi tiếng

14 câu nói truyền cảm hứng đáng suy ngẫm nhất mọi thời đại của những người nổi tiếng

http://www.daikynguyenvn.com/doi-song/164236.html





Tư tưởng của con người thường đến từ những trải nghiệm. Mặc dù trải nghiệm của chúng ta hoàn toàn khác nhau nhưng những gì chúng ta đúc rút được cho bản thân cũng đều có ý nghĩa với người khác.
Những câu nói, những câu trích dẫn cũng vậy. Nó có thể truyền cảm hứng cho hiện tại của bạn hay chiêm nghiệm lại quá khứ để có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Sau đây là những câu nói nổi tiếng chứa đựng rất nhiều ý nghĩa. Hi vọng bạn có thể rút ra được điều gì đó cho bản thân mình.
1) “Chúng ta là gì hôm nay là từ những ý nghĩ của ngày hôm qua, và cái hiện tại chúng ta nghĩ là đời sống của chúng ta ngày mai. Đời sống của chúng ta tạo nên do tâm của chúng ta”. – Đức Phật
2) “Ðừng nên cố trở thành một người thành công mà hãy gắng trở thành một người có giá trị”. – Albert Einstein
3) “Nếu cơ hội không gõ cửa nhà bạn, có nghĩa là nhà bạn chưa có cửa, hãy gắn 1 cái”. – Moilton Berle
4) “Để không bị chỉ trích thì hãy đừng làm gì cả, đừng nói gì cả và cũng sẽ chẳng có gì cả” – Elbert Hubbard

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2016

Đọc bài thơ Mẹ ơi của Hiệu Constant ( Ngọc Bái)

Đọc bài thơ Mẹ ơi của Hiệu Constant ( Ngọc Bái)




Lời bình của nhà thơ Ngọc Bái:
Bài thơ thảng thốt như lời gọi: Mẹ ơi! Mẹ ơi… trong một trưa vắng mông lung giữa cánh đồng, lặng ngắt không tiếng mẹ đáp, chỉ còn có gió vật vã trên luống rạ khô gầy, như có linh hồn ứng nghiệm.
Trải theo tuyến tính, cùng bước trưởng thành của người con, mỗi bước là một dấu mốc hằn vào thời gian. Nào phải bóng bẩy làm dáng gì trong mỗi chặng đời ấy. Nó giản dị như chính cuộc sống thường nhật dẫn dắt. Tác giả chỉ cần phân đoạn theo tuổi đời của mình là đã thành thơ. Bởi mỗi đoạn đời ấy là mỗi nét chạm khắc khó phai mờ.
Đầy đủ lý do để con được thưa với mẹ:
Ở tuổi mười tám, “tóc dài xõa trong gió/mẹ cười vui hớn hở/ngỡ trăng lên”. Mặc sức cho mọi hình dung, những câu thơ như reo hát, như thầm thĩ kỳ vọng. Mẹ thỏa ngắm con của mẹ phổng phao, duyên dáng. Mẹ tự hào vì đã góp cho đời một trang thiếu nữ.
Ở tuổi hăm ba con về, “chững chạc làm người lớn/tấm bằng đỏ trên tay/mẹ ngậm ngùi/nghĩ xa vời vợi”. Kỳ vọng trở thành sự thật. Tấm bằng là khát vọng của mẹ dành cho con. Thế là mẹ đã hoàn thành một phần bổn phận. Chữ nghĩa còn lớn hơn cả tài sản, quý hơn tài sản. Nhưng mẹ vẫn không khỏi ngậm ngùi. Nỗi ngậm ngùi của người mẹ suốt đời quanh quẩn với đồng ruộng, bờ tre mái rạ, hai sương một nắng. Một nỗi ngậm ngùi sâu xa chỉ có ở người mẹ thuần hậu quê mùa hết lòng vì con. Phía trước con còn là một con đường mở ra khiến mẹ không thể không “nghĩ xa vời vợi”.
Ở tuổi hăm sáu con về, “báo tin mừng khấp khởi/mắt mẹ vui buồn/lệ ngấn bờ mi”. Điều mẹ chờ đợi đã tới. Đó là những ngày hạnh phúc đến với con. Mẹ mừng rơi nước mắt. Thế là con mẹ đã vuột khỏi vòng tay mẹ, để đến với lựa chọn của con. Mẹ cũng “mừng khấp khởi” báo tin cho họ hàng làng nước. Con xa mẹ, vui buồn lẫn lộn cả, làm sao cầm lòng được?
Ở tuổi hăm chín con về, “bồng bế cháu mẹ trên tay/mẹ vui mừng/con gái mẹ lớn khôn”. Thế là theo quy luật tự nhiên, con đã mang về cho mẹ món quà của truyền nối sinh thành. Mẹ vui khôn xiết. Trong tâm thức của mẹ, bây giờ con gái mẹ mới thực sự “lớn khôn”.

Mẹ ơi,

 

Mẹ ơi, 18 tuổi con về,
tóc dài xõa bay trong gió,
mẹ cười vui hớn hở
ngỡ trăng lên.

Mẹ ơi, 23 tuổi con về,
chững chạc làm người lớn
tấm bằng đỏ trên tay,
mẹ ngậm ngùi nghĩ xa vời vợi.

Mẹ ơi, 26 tuổi con về,
báo tin mừng khấp khởi,
mắt mẹ vui buồn
lệ ngấn bờ mi.

Mẹ ơi, 29 tuổi con về,
bồng bế  cháu mẹ trên tay
mẹ vui mừng
con gái mẹ lớn khôn.

Mẹ ơi, 31 tuổi con về,
cháu ngoại bập bẹ chào bà,
mẹ giang rộng vòng tay
mãn nguyện.

Và hôm nay con về,
cháu ngoại mẹ
lớn chừng này,
hỏi bà đâu ?

Con ra nghĩa địa bãi sau
rặt màu cỏ úa,
hàng đậu giật mình
ngả đầu trong gió…

Giữa cánh đồng một nấm mộ chơ vơ!


Hiệu Constant
Hà Tây 2011