Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020
Những kiểu phụ nữ khiến đàn ông cả đời trân trọng, yêu thương
Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2020
Trang Tử tiết lộ 2 quy tắc của đời người
Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2020
Nhà văn, dịch giả Hiệu Constant với Trường Sa
Nhà văn, dịch giả Hiệu Constant với Trường Sa
Nhà văn, dịch giả Việt kiều Lê Thị Hiệu sinh năm 1971 tại huyện Thường Tín, TP. Hà Nội. Chị là một nhịp cầu nối giữa nền văn học Pháp với độc giả Việt Nam với hơn 50 tác phẩm dịch và nhiều tiểu thuyết có giá trị. Một trong số đó là tự truyện “Làm dâu nước Pháp”, nằm trong series sách “Làm dâu xứ lạ” do Nhà xuất bản Phụ nữ ấn hành đã gây được tiếng vang lớn. Tác phẩm “100 năm tấm lòng hướng về Tổ quốc” của chị là 1 trong 50 tác phẩm được lựa chọn và trao giải báo chí viết về tấm gương "Dân vận khéo" năm 2019…
Thứ Năm, 6 tháng 8, 2020
Tình nghĩa thầy trò – Tình bạn tri âm qua khúc đàn “KHỔNG VỌNG VI”
ảnh
minh hoạ
Khúc
đàn Khổng-Vọng-Vi là tiếng khóc của Đức Khổng Tử, tiếc thương người đệ
tử thân yêu Nhan Hồi, mệnh yểu mà chết sớm khi tuổi còn
thanh xuân. Tiếng khóc bộc lộ tình thầy trò cực kỳ thắm thiết, cực kỳ cảm
động đó đã chạm vào những giây tơ mà bật lên âm thanh, truyền cảm tới
thẳm sâu tâm linh hậu thế.
Nhan
Hồi là người đệ tử được Đức Khổng Tử đặt nhiều kỳ vọng
nhất, vì trí tuệ và đạo hạnh vượt trội trong
hàng môn đồ. Vậy mà một lần Nhan Hồi suýt bị hàm
oan và Đức Khổng Tử sẽ mang niềm ân hận khó xóa
nhòa, nếu hàm oan đó không tình cờ bộc bạch.
Đó là thời Đông Chu, chiến tranh lan tràn, khắp nơi dân chúng lầm than đói
lạnh. Đức Khổng Tử dẫn môn đồ từ nước Lỗ sang đất Tề để tùy
thuận tùy duyên mà an ủi khổ đau bao người.
Dân đói thì thầy trò cùng đói, thực phẩm khi có, khi không, vẫn một
lòng vững bước. Tới đất Tề, một phú ông cảm động, đã cúng
dường một phần gạo để thầy trò tạm no lòng. Nơi dừng chân, Nhan Hồi lãnh nhiệm
vụ nấu cơm, trong khi các bạn đồng môn vào rừng kiếm thêm
rau trái.
Đang
đọc sách gần nơi đặt bếp nấu, Đức Khổng Tử chợt nghe những tiếng
động hơi bất thường từ đó phát ra. Nhìn qua vách liếp, Ngài thấy Nhan
Hồi mở nắp nồi, rồi đậy lại, rồi lại mở; và sau đó, lấy đũa vét mấy nắm
cơm, nhìn quanh trước sau rồi đưa cơm vào miệng.
Đức Khổng Tử bàng hoàng, không thể tin nơi những gì chính mắt mình vừa
nhìn thấy. Trời ơi, người học trò mình hết lòng tin yêu mà cũng bị
cái thèm, cái đói làm tan vỡ bao kỳ vọng! Chỉ ăn vụng mấy miếng cơm
mà Nhan Hồi không còn là Nhan Hồi nữa! Đau đớn thay! Thất
vọng thay!
Khi cơm và rau được dọn lên bàn thì Nhan Hồi bèn chắp tay thưa
rằng:
- Bạch Sư Phụ, trước khi bưng cơm lên, con có mở nắp nồi, xem cơm đã chín chưa, thì một luồng gió mạnh chợt ập tới, khiến những bụi bẩn trên nóc bay cả xuống nồi cơm. Con lấy đũa gạt, định bỏ phần cơm bẩn đi, nhưng nghĩ cơm ít mà huynh đệ đông, bỏ đi phần cơm bẩn thì phần của mỗi huynh đệ phải bị bớt một ít, nên con mạn phép Sư Phụ, đã ăn phần cơm bẩn đó. Bây giờ, con chỉ xin nhận phần rau thôi, vì đã ăn cơm rồi.
Thứ Hai, 3 tháng 8, 2020
7 nhân vật nổi tiếng lịch sử Trung Quốc biến mất thần bí, đến nay không rõ tung tích
Lão Tử đã cưỡi trâu xanh đi đâu?