Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

Medhi đi học trường Pháp


Bài giới Tác phẩm Medhi đi học trường Pháp



Mọi chuyện bị xáo trộn hoàn toàn khi cậu bé Medhi lên mười tuổi. Choáng người trước trí thông minh và sự ham đọc sách vô độ của cậu trò nhỏ của mình, thầy giáo của cậu, thầy Bernard, đã vật lộn hết sức để để xin cho cậu một xuất học bổng trong một trường danh giá, trường Lyautey tại thành phố Casablanca nổi tiếng, nơi chỉ chuyên đào tạo con cái những gia đình có thế lực của chính quyền Ma rốc và các quan chức cao cấp của Pháp. Cho đến tận lúc bước chân vào trường đó, Medhi chỉ là một đứa trẻ vui nhộn, sống thỏa thích dưới vùng đồi núi khô cằn. Nghèo khó nhưng tự do, hạnh phúc, dưới sự nâng niu chiều chuộng của một người mẹ thấm nhuần nền văn hoá truyền thống cổ xưa của dân tộc và một người cha mơ ước một tương lai sáng lạn hơn cho quê hương mình.
Dân chủ và khiêm nhường, Medhi chẳng mong ước gì khác ngoài việc được say sưa, chìm mình với những cuốn sách tuyệt vời mà người thầy của cậu luôn tiếp cho. Vào cái ngày mà một « ông chú » của cậu đến thả cậu trước ngôi trường danh giá này, với một đôi gà tây bụ bẫm mà trong tiềm thức, ông cho rằng đó là tập tục để biếu người quản lý trường học, thì cuộc sống của cậu bé Medhi đã trượt lên một tầm rộng khác. Ngày tháng trôi đi, những con người trong môi trường mới đã khiến sự tồn tại của cậu xáo trộn, những tình huống bất ngờ đến ngạc nhiên cứ nối tiếp nhau xảy đến trước cặp mắt ngỡ ngàng của cậu bé, buộc Medhi phải chấp nhận một sự thật hiển nhiên : cậu đúng ra là chẳng hiểu gì cả ! Cậu chỉ hơi hiểu một ít tiếng Ả rập qua những gì cha mẹ cậu nói, còn tiếng Pháp cậu nói thì cứ giống hệt như trong những cuốn sách của nữ Bá tước de Ségur hay của Victor Hugo, và do vậy cậu chẳng hiểu gì tiếng lóng hết, lẫn những ẩn ý, và những câu pha trò thì lại càng không ! Cuộc sống đang diễn ra trong chính gia đình cậu, lẫn những câu chữ đã học được trong những tác phẩm thì cũng chẳng giúp cậu được điều gì. Ấy vậy, cậu không nản, trong những lần được nghe những câu tiếng lóng, những lời đùa cợt, cậu không ngừng ghi lại và đặt câu hỏi : câu ấy nghĩa là gì nhỉ, rồi vật lộn tìm kiếm trong kho tàng ngôn ngữ được giấu kín trong bộ óc mình, và chính những điều đó đã đẩy ý chí cậu vươn tới và đưa đầu óc khám phá của cậu đi xa hơn nữa.

GT Nơi trú ẩn - Les refuges




Giới thiệu tác phẩm Nơi trú ẩn



Bắt đầu cuốn tiểu thuyết bằng những hoạt cảnh tưởng như chẳng có gì, Sandine là nữ phóng viên Paris mới ra trường, được phái đến tác nghiệp tại văn phòng thường trú của Báo ở Normandie. Sandrine đi làm một phóng sự mà cô cho là « hót » tại một trang trại nuôi bò của một cựu binh Đức, đã ở lại Pháp sau cuộc chiến tranh thế giới thứ II. Những con bò đã bị ai đó vẽ lên mình những hình ảnh phản cảm.
Một giáo sư trong một giờ dạy học về tâm lý tại trường đại học Paris.
Khi trở về văn phòng, Sandrine nhận được lá thư của một luật sư thông báo về cái chết của bà ngoại Suzane, người mà cô chưa bao giờ gặp mặt, sống trên một hòn đảo nhỏ xíu, tách biệt hẳn thế giới với lí do là khu bảo tồn thiên nhiên, chỉ có chưa đến chục người dân trên đảo và mỗi tuần một lần con tàu đưa đến những thực phẩm cần thiết.
Lúc đầu Sandrine chỉ muốn đến thu gọn đồ đạc của người bà mà cô tưởng là thờ ơ ích kỷ, vì trong suốt cuộc đời, Sandrine chưa bao giờ gặp bà, không một lá thư, không một cú điện thoại. Chỉ vài giờ đến hòn đảo nhỏ ám ngoét và lạnh lẽo ấy thì Sandrine khám phá mọi thứ đều ngược lại, dân cư trên đảo đều kể về bà ngoại cô là một người tốt, đầy tình nhân ái. Nhưng cảnh vật trên đảo có điều gì đó kỳ lạ, cái gì đó khiến những con người già nua bình dị còn sót lại trên đảo lo sợ và hãi hùng, nhưng họ lại cố che giấu, không cho Sandrine biết.