Trí tuệ Tam Quốc
Lập nghiệp học Lưu Bị, quản nghiệp học Tào Tháo, giữ
nghiệp học Tôn Quyền
Tam Quốc diễn nghĩa là một tác phẩm có hàm nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ là
điển xưa tích cũ, mà ngay cả ở thời hiện đại đã có không ít bậc doanh nhân lấy
đó làm cuốn sách gối đầu giường để học hỏi, sáng lập và gìn giữ sự nghiệp.
Lập nghiệp học Lưu Bị
Lưu
Bị tuy là dòng dõi Hán thất nhưng lại sống đời nay đây mai đó, kiếm cơm bằng
nghề bán giày cỏ, trước khi lập lên đại nghiệp thì đại đa số thời gian đều sống
dưới thân phận thấp hèn. Vậy điều gì đã giúp Lưu Bị dụng lên nhà Thục? Tất cả
đều nhờ vào ba yếu tố sau:
1. Có một đội nhân viên tin cậy
Có
thể nói, Lưu Bị là người không rành binh pháp chiến thuật nơi sa trường, bày
mưu tính kế cũng lại thuộc hàng không có gì đặc sắc. Tuy nhiên về khả năng nhìn
người, kết thân bằng hữu, Lưu Bị lại là người có ánh mắt hơn người.
Lưu
Bị có Quan, Trương, Triệu huyết chiến nơi sa trường, Ngọa Long, Phượng Sồ cố
vấn chiến lược. Đây là những người có cống hiến to lớn cho sự nghiệp đế vương
của Lưu Bị, điều quan trọng hơn nữa là họ rất trung thành.
Khi
Lưu Bị tình cảnh khó khăn lương nhờ Viên Thiệu, Quan Vũ vẫn một dạ trung thành
không đầu quân cho Tào Tháo. Trận Trường Bản uy chấn thiên hạ, Triệu Vân sống
chết không màng, lao vào quân thù cứu ấu chúa dũng mãnh hiên ngang không mảy
may cúi đầu sợ hãi. Đây chính là nền tảng cơ nghiệp nhà Thục.
2. Giỏi hợp tác
Hợp
tác với Công Tôn Toản, thay da đổi thịt, không còn là một người bán giày cỏ dạo
nữa, đã vậy lại được Triệu Vân. Hợp tác với Tào Tháo, giết Lữ Bố, loại bỏ đi
một mối nguy hại lớn, hợp tác với Lưu Biểu, có được mảnh đất dung thân. Hợp tác
với Đông Ngô, sáng lập cục diện Tam Quốc.
Có
thể thấy, Lưu Bị là một người rất biết chọn người hợp tác, hợp tác không những
mang lại cho Lưu Bị nhiều cơ hội mà còn mang về cho Lưu Bị nhiều mối quan hệ
làm ăn.
3. Có thể buông bỏ, nhấc được lên, buông được xuống
Trước
khi lập lên nhà Thục, Lưu Bị thường xuyên bị người khác vây khốn, bao phen mất
đi địa bàn của mình. Được Đào Khiêm nhường cho Từ Châu nhưng lại bị Lữ Bố đuổi
đi, cùng Tào Tháo hợp tác giết Lữ Bố, Từ Châu lại bị Tào Tháo chiếm mất. Đầu
quân về Lưu Biểu, được Tân Dã, lại bị Tào Tháo đuổi đánh.
Nếu
như Lưu Bị không thể buông bỏ những lần đó, bất chấp sống chết mà giữ đến cùng,
có lẽ ngay cả mạng cũng chẳng còn chứ đừng nói đến chuyện lập lên nhà Thục.