LÀM DÂU NƯỚC PHÁP- CUỐN TỰ TRUYỆN VIẾT BẰNG TRÁI TIM
(Tạp chí Sông Hương Số 323 - Tháng 01.2016)
http://www.tapchisonghuong.com.vn/tin-tuc/p4/c18/n22253/Lam-dau-nuoc-Phap-cuon-tu-truyen-viet-bang-trai-tim.html
Có những cuốn
sách khi đọc ta như được dẫn dắt vào một thế giới huyền bí của tâm hồn, trái
tim và khơi dậy lên bao khát khao mơ ước -
"Làm Dâu Nước Pháp" của nữ nhà văn Hiệu Constant (Lê Thị Hiệu)
là một cuốn tự truyện như thế.
Cuốn sách có 13 chương- Mỗi chương nói về một dấu ấn
khác nhau trong cuộc đời người phụ nữ mà đam mê, cơ duyên và tình yêu đã đưa
chị đến nước Pháp. Các sự kiện được xâu chuỗi với nhau trong một lối kể chuyện
hồn nhiên dí dỏm hết sức chân thực. Nhà văn bộc bạch nỗi niềm và những trải
nghiệm của mình với bạn đọc bằng ngôn từ giản dị mà đa thanh sắc, giọng điệu
linh hoạt làm cho cách kể chuyện của chị
trở nên rất cuốn hút.
Nhan đề cuốn tự truyện đưa người đọc vào một thế giới
vừa gần, vừa xa. Gần là chuyện làm dâu. Bất kể người phụ nữ nào khi xuất giá
theo chồng đều là đi làm dâu - mà nhà văn gọi một cách bông đùa là "Khoác
áo sang nhà khác". Xa là chuyện làm dâu không phải ở xứ mình mà là xứ
người. Trước Hiệu Constant không phải chưa ai từng viết về chuyện đi làm dâu
ngoại quốc, nhưng điều đáng trân trọng ở cuốn tự truyện này là nhân vật Tôi-
tác giả -ngoài mang trong mình thân phận làm dâu con một gia đình người Pháp
còn trở thành người mang sứ mệnh gắn kết hai nền văn hóa, hai dân tộc, hai miền
đất trong yêu thương.Chị đã cố gắng bằng mọi khả năng để mình và nền văn hóa đã
sinh thành ra mình hòa nhập nhưng không hòa tan trong mối quan hệ riêng- chung
hài hòa.
Làm Dâu Nước Pháp mở ra trước mắt người đọc một chân
trời mới. Theo bước chân nhà văn và gia đình nhỏ của chị, từng địa danh cụ thể dưới
ngòi bút tài hoa lần lượt hiện ra trong
thế giới tưởng tượng của người đọc. Từ kinh đô ánh sáng Pari đến Normandie, Touraine,
Yonne... say đắm lòng bao lữ khách dạo chơi bằng văn chương. Thiên nhiên cảnh
vật nước Pháp hiện lên tuyệt mĩ và tráng lệ với Mũi Trévignon- bãi biển với con
sóng to gầm gào, muôn vàn cánh hoa đào vừa nở, những cánh đồng nho xanh mướt
làm nên thứ rượu vang sang trọng và nổi tiếng khắp thế giới, hoa hướng dương
vàng rực một góc trời, ngôi nhà thờ cổ
già nua, con đường đầy tuyết phủ lấp
lánh như dát kim cương khi ánh nắng ban mai rọi chiếu. Và gió tramontane - giống như mưa dầm xứ Huế hồn nhiên thổi,
cồn cào da diết trong nỗi nhớ người đi... Điều đặc biệt là nhà văn miêu tả về
những miền đất ấy gắn với yêu thương và kỉ niệm của tình yêu lớn đời chị - hai
đứa con bé bỏng Bin và Hà. Vì thế cảnh
vật, con người hiện lên như chị đang chụp lại còn bạn đọc đang xem một cuốn
nhật kí sinh động bằng ảnh.