Cảnh giới trí tuệ: Núi cao không lời, nước sâu không sóng
Người sống nơi thế gian, tâm trí cần thoáng đạt một chút, được – mất xem nhẹ một chút, mục tiêu giảm xuống một chút, tâm danh lợi ít đi một chút, cân nhắc suy nghĩ vì người khác nhiều hơn một chút. Đây chính là cảnh giới của trí tuệ.
Lòng
tham là thứ đáng sợ nhất, không những chỉ phá hủy, hủy hoại đi những thứ hữu
hình, mà còn có thể làm đảo loạn thế giới nội tâm của bạn, khi đứng trước tâm
tham lam còn khiến lòng tự tôn cùng những nguyên tắc bạn tuân thủ đều có thể
sụp đổ.
Ngu si cùng cố chấp, oán cùng hận, sẽ chỉ làm cho tâm trí quay cuồng, khiến người bất an. Buông xuống những “có – không”, “đúng – sai”, tâm trí mới có thể thông suốt, nhẹ nhõm tự nhiên và đẩy xa tâm vô minh ngu si. Thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau có một niệm, một khi phiền não buông xuống liền sẽ hóa thành tâm bồ đề, suy nghĩ một khi đã chuyển biến tâm tình liền trở thành bầu trời quang tạnh.