Đời người: Gặp gỡ là định mệnh, vui buồn
cứ tuỳ duyên
Người với người gặp gỡ ắt phải cần có
duyên phận. Để hiểu một người cần có thời gian, muốn qua lại với một người
lại cần sự chân thành…
Trong đời, giao lưu với một người cần sự
độ lượng, sử dụng một người cần có trí tuệ tán thưởng một người cần có nội hàm
và học tập một người cần có sự khiêm nhường. Tựu lại, ta tiếp xúc với rất nhiều
người nhưng hiểu được nhau không dễ, ta quen biết rất nhiều người nhưng gắn bó
được với nhau quả thực không nhiều. Hãy trân trọng duyên phận, chăm sóc duyên
phận của mình.
Trong biển người rộng lớn rồi sẽ xuất hiện
một người có thể yên lặng ở bên bạn, sẻ chia ngọt bùi với bạn, tĩnh tĩnh mà trải
qua những phong ba trong đời cùng bạn. Dẫu là xa cách ngàn dặm, dù là thời
gian có vội vã trôi đi, người đó cũng sẽ đến bên bạn, chăm sóc bạn… Họ ở phía
xa lặng lẽ dõi theo bạn, bạn vui người đó cũng sẽ vui nhưng không bao giờ làm
phiền bạn.
Vậy thì hãy nhẹ nhàng chăm sóc duyên phận
Sinh mệnh dài đằng đẵng, trên đường đời
sẽ có lúc ta gặp được những mối duyên phận nhẹ nhàng, cứ đang lặng lẽ, lặng lẽ
tồn tại. Có lẽ đó chỉ là một giọt sương vào buổi sớm mai, một chiếc lá lìa cành
vào lúc chiều tàn… Và đó cũng rất có thể là những người chỉ một cái quay đầu
nhìn liền thấu hiểu những nỗi buồn đau hay những niềm hân hoan của bạn. Họ đến
rồi từ đó trở đi không bao giờ rời xa, ở lại lặng lẽ chăm sóc cho duyên phận
không mong mà gặp này, khóc cùng bạn, cười cùng bạn.
Ta vốn thanh bạch, không màng phồn hoa.
Vì vậy, đối với vài thứ huyên náo, ồn áo ta cũng chỉ lặng lẽ trải qua, giống
như người lữ hành qua đường thi thoảng dừng chân ngắm hoa cỏ một chút. Ta cũng
vui vẻ, hạnh phúc nhưng chỉ là để lưu lại một chút yên bình ở trong tim vậy
thôi.
Chúng ta, cả chặng đường luôn hướng về
phía trước, phiêu bạt, trôi nổi. Cuộc sống hoặc đắng hoặc ngọt, hoặc vui hoặc
buồn thế nào đi chăng nữa cũng chẳng qua là xoay quanh hai chữ bình an. Vì vậy,
nếu bạn bình an, thì tôi cũng có một ngày đẹp trời.
Nếu thời gian không phai nhạt, nếu chúng
ta không biến mất, tôi nguyện cùng bạn, trải qua bể dâu của cuộc đời, đồng cam
cộng khổ. Hãy giữ một trái tim bình thường, xem nhẹ khói lửa của thời gian, mọi
phong ba của ngày tháng. Cuộc đời gặp sao yên vậy, hãy để ngày tháng trôi qua một
cách tự nhiên.
Hãy cho trái tim mình một chút rộng lượng,
một chút vô lo, một chút trở về chân ngã, để sinh mệnh an nhiên điềm tĩnh, để
tình yêu thanh lịch và ung dung.
Cảm ơn bạn đã đến với cuộc đời tôi. Tôi
cảm ơn và trân quý cuộc gặp gỡ này. Người ta nói rằng đã gặp gỡ là có duyên, dù
sớm hay muộn đều có nguyên nhân của nó. Vì thế đối với duyên phận hay những cuộc
gặp gỡ, tôi trước nay vẫn không thích cố gắng sắp đặt hay cưỡng cầu. Từ đầu đến
cuối, tôi luôn tin rằng, trong suốt những chặng đường đời và năm tháng dài đằng
đẵng sẽ có một người vì những bụi bặm phong ba của tôi mà đến, mà phủi sạch hồn
tôi.
Có lẽ bạn cũng tin rằng sẽ có một người
vì bạn mà đến, nếu vẫn chưa đến thì đừng quá vội vàng. Người đó có lẽ đang trên
đường đến hoặc đang chờ đợi một cái quay đầu nhìn về phía sau của bạn.
Đối với những năm tháng đã qua thì hãy để
nó qua đi, nắm lấy ngày hôm nay, trân trọng từng phút từng giây bên cạnh nhau.
Nếu bạn đã trải qua biết bao sông dài núi cao, chỉ vì tìm đến mối duyên này,
tôi sẽ dùng nghìn phần thành kính chào mừng sự xuất hiện của bạn. Cảm ơn bạn đã
đến và trân trọng cuộc gặp gỡ của chúng ta.
Năm tháng vội vã, tất cả đều có vẻ đẹp
thuần khiết của mình. Vậy thì chúng ta cũng có thể thuần khiết, không chút náo
động mà tán thưởng vậy. Ai có thể nói rằng đây không phải là sự mãn ý của kiếp
nhân sinh được chứ? Cũng giống như những người ở lại bên ta một cách lặng lẽ, họ
cam tâm tình nguyện, không hối hận, không phẫn nộ mà bầu bạn với chúng ta, như
thế mới ấm áp biết bao, hạnh phúc biết bao.
Tôi nguyện vì sự yên bình trong mối quan
hệ của chúng ta mà mỗi ngày đều giống như mùa xuân ấm áp hoa đua nở. Thật may mắn
biết bao khi gặp được bạn, gặp được người cùng tôi trải qua bể dâu của cuộc đời.
Cảm ơn bạn, đã đến bên tôi và ở lại, cảm
ơn bạn luôn yên tĩnh bầu bạn và quan tâm tôi. Cảm ơn bạn, đã luôn ở bên cạnh,
cùng tôi nói cười trải qua cuộc đời. Sau này của sau này, hãy để tôi được an
nhiên bầu bạn với bạn và trải qua từng ngày của cuộc đời.
Tôi ở nơi đây, không có rượu nồng, không
có đồ ăn ngon, cũng không có những bữa tiệc phồn hoa, chỉ có một cốc trà nhạt
và những lời từ tận trái tim. Nếu bạn thích, thì trên đường đời bất luận là mưa
giông bão tố hay gập ghềnh khó khăn, hãy để tôi được lặng lẽ bầu bạn với bạn.
Đời người nhấp nhô lên xuống, đi qua bể
dâu lại đến nương dâu, đi qua đau thương thì sẽ là niềm vui, đừng để hạt bụi vô
ý làm mờ mắt, lừa gạt trái tim. Luôn có người hiểu được thế nào là lặng lẽ cho
đi, luôn có những tình yêu sâu đậm, chờ đợi mà không hối tiếc.
Có lẽ thế sự như gió, chỉ chớp mắt đã
qua đi mà không bao giời trở lại. Từ từ nhìn lại, suốt chặng đường núi cao,
sông dài, ấy chính là một bức tranh nông sâu, sáng tối với những nốt trầm của
thời gian.
Cảm ơn bạn, luôn ở đây. Nếu có thể ngồi
cùng bạn trải qua những năm tháng bể dâu của cuộc đời thì tôi nguyện cùng bạn
nói cười cùng nhau mà chậm rãi đi qua năm tháng.
Những điều mong đợi trong cuộc sống, có
được thì vui mừng, không có được thì cũng chẳng phải đau lòng. Vạn sự đều tươi
đẹp, vui buồn cứ tuỳ duyên…
Ngọc Linh
Theo soundofhope
Theo soundofhope
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét