Các nghệ sỹ tại Pháp ủng hộ các nạn nhân nhiễm
chất độc màu da cam tại Việt Nam
Từ gần
hai chục năm nay Hội Việt Nam Dioxin và nhiều hội đoàn Pháp-Việt và Việt-Pháp tại
Pháp đã tổ chức những hoạt động nhân đạo trợ giúp các nạn nhân chất độc màu da
cam ở Việt Nam và cùng lúc đánh động đến các cơ quan truyền thông để đưa tiếng
nói của các nạn nhân lan tỏa đến đông đảo công chúng và các chính phủ nhằm buộc
các tập đoàn hóa học đã sản xuất các chất độc hủy diệt sức khỏe con người và
môi trường phải thừa nhận trách nhiệm và bồi thường cho các nạn nhân tại Việt
Nam và trên thế giới. Hội đã chọn ngày 10 tháng Tám hàng năm là ngày Vì Nạn
Nhân Chất Độc Da Cam.
Hồi đầu
thành lập, hội Viet Nam Dionxin chỉ có một nhóm nay đã có hàng ngàn người ủng hộ
và hàng chục các hội đoàn khác tại Pháp cùng tham gia mỗi khi có sự kiện liên
quan.
Năm nay
do dịch Covid-19, chính phủ Pháp qui định mỗi lần tụ họp không được quá 10 người,
nên ban tổ chức đã mời hơn ba chục nghệ sỹ đến trường quay tại thành phố Saint
Maur des Fossés, ngoại ô Paris để thực hiện một bộ phim video và phát trực tuyến.
Họ gồm những ca sỹ, nhạc sỹ, vũ công, nhà thiết kế thời trang, kỹ sư âm thanh,
nhà báo, nhiếp ảnh gia… đến từ nhiều nơi để cùng nhau bày tỏ tình đoàn kết với
các nạn nhân chất độc màu da cam tại Việt Nam, ủng hộ vụ kiện của bà Trần Tố
Nga kiện 26 tập đoàn công nghiệp hóa học của Mỹ. Mỗi nghệ sỹ tham gia, với khả
năng và tầm ảnh hưởng của mình muốn thay mặt các nạn nhân Việt Nam để đòi lại sự
công bằng trước các tập đoàn công nghiệp khổng lồ chuyên sản xuất các chất độc
hóa học mang tính hủy hoại sức khỏe con người và môi trường. Tất cả các nghệ sỹ
đều rất xúc động được tham gia và tham gia nhiệt tình vào dự án vì sự chính
nghĩa này.
Anh Võ
Đình Kim - Ban tổ chức hội Dioxin Việt Nam có cha là người Việt cho biết:
“Chúng tôi đã quyết định cần phải làm điều
gì đó rất đặc biệt và có tầm lan tỏa cho Ngày vì các nạn nhân chất độc da cam
năm nay. Nhờ các nghệ sỹ, chúng tôi có thể đến được với đông đảo quần chúng hơn.”
Khi có sự tham gia của các nghệ sỹ nổi tiếng sẽ nâng tầm quan trọng của sự kiện
lên nhiều lần. “Với FaceBook Live, chúng
tôi đạt tới 50 ngàn đến 60 ngàn lượt người xem”, - anh Kim nói thêm. Vào giữa
tháng Sáu mới đây, tập đoàn công nghiệp hóa học Bayer của Mỹ đã chi 10 tỷ đô la
Mỹ để bồi thường cho các nông dân Mỹ do bị ảnh hưởng chất hóa học do Bayer sản
xuất, đây cũng chính là đơn vị đã sản xuất chất độc rải xuống Miền Nam Việt Nam.
“Đây quả là một sự bất công”, - anh
Kim nhận xét.
Léa Đặng là
một nữ nhà báo trẻ, năng động. Cô có ông nội là người Việt. Cô rất xúc động
chia sẻ câu chuyện làm quen với Việt Nam và chất hóa học màu da cam được rải xuống
Việt Nam trong cuộc chiến tranh chống Mỹ. “Chỉ
khám phá ra điều ấy khi đã là sinh viên, và nhờ môn lịch sử, thì một cơn tức giận
bùng nổ trong tôi, cùng lúc là sự xấu hổ. Bởi ông nội tôi là người Việt, và tôi
là nhà báo, tôi quan tâm nhiều đến thời sự nhưng lại chỉ biết thảm kịch nhân loại
đã xảy ra ở Việt Nam khi đã 19 tuổi, thì thật là điều không bình thường.” Những
gì diễn ra ở Việt Nam đã để lại những hậu quả khủng khiếp, Léa nói tiếp: “bởi những đứa trẻ thế hệ tôi và thế hệ sau
vẫn còn đang phải chịu nhiều đau đớn.” Khi bắt đầu tìm kiếm thông tin, Léa thấy
có một lỗ hổng lớn: “Có rất ít thông tin,
tôi phải đến các thư viện thì mới tìm thấy các tư liệu liên quan”. Do đó,
vào năm 2017, Léa đã quyết định một mình đến Việt Nam để gặp gỡ các nạn nhân chất
độc màu da cam, và “chỉ khi ấy tôi mới đối
diện với sự thật hãi hùng…”. Nữ nhà báo đã gặp nhiều nạn nhân, trò chuyện
và chụp ảnh họ để thực hiện phóng sự ảnh. Khi về Pháp cô làm quen với bà Trần Tố
Nga, tham gia hội Việt Nam Dioxin và trở thành ngôn viên của hội này.
Có mặt
trong nhóm nghệ sỹ đến trường quay, Moubaki là ca sỹ và nhạc sỹ nói: “Tôi ủng hộ dự án này bởi tôi nghĩ là một
nghệ sỹ, và trên hết là một công dân, thì cũng giống như những người đang sống
cách chúng ta hàng ngàn km, chúng ta đều có mối quan tâm chung để tham gia vào
những cuộc chiến vì chính nghĩa để giúp các hội đoàn đưa ra ánh sáng những điều
đã xảy ra trong quá khứ.” Trước đây, vấn đề ảnh hưởng chất độc màu da cam rất
ít được nói đến, dẫu nó đã diễn ra từng ngày từng giờ trong suốt 4 thập kỷ nay.
Các nạn nhân thì “thấp cổ bé họng” và một phần do không muốn nhắc đến một quá
khứ đớn đau, còn các tập đoàn công nghiệp hóa học thì “một tay che trời”, thường
dùng tiền để mua sự im lặng. “Tôi thường
xuyên tận dụng vai trò nghệ sỹ của mình để làm nổi bật một số điểm mà chúng ta cần
đòi hỏi chính nghĩa và sự công bằng trong cuộc sống hiện nay, - anh Moubaki
nói tiếp. - Chỉ là để thêm một thành
viên, thêm một tiếng nói thôi, bởi tôi nghĩ chúng ta chẳng bao giờ là quá đông
để bảo về một việc làm chính nghĩa như việc ủng hộ các nạn nhân chất độc màu da
cam. Quảng bá đến công chúng một phần tối của lịch sử là rất quan trọng để cho
phép các nạn nhân được thừa nhận. Đầu tiên là để họ được công nhận là nạn nhân,
sau đó là để chuyện gieo rắc chất độc này không còn diễn ra nữa.” Moubaki
đã từng đến Việt Nam, anh mong muốn sẽ có thể quay trở lại để khám phá một đất
nước rất thú vị, và “gây nhiều cảm hứng”
này.
Hơn bốn
mươi năm đã trôi qua nhưng thứ chất độc màu da cam mà quân đội Mỹ đã trải thảm
xuống miền Nam Việt Nam vẫn tiếp tục hoành hành và gây nhiều hậu quả đau thương
cho các nạn nhân. Tính riêng Việt Nam hiện nay vẫn còn trên ba triệu nạn nhân
hàng ngày phải đối mặt với những cơn đau đớn về thể xác và tinh thần. Theo khả
năng và cách thức của mình, giống nwh các nghệ sỹ, chúng ta hãy chung tay đồng
hành cùng họ.
Paris
24/07/2020
Hiệu
Constant (Bài & Ảnh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét